1900 6665

“GÀ TRỐNG NUÔI CON” GIỮA SÀI GÒN

“GÀ TRỐNG NUÔI CON” GIỮA SÀI GÒN

Sài Gòn hoa lệ –  Hoa cho ai và lệ cho ai?

Tôi đã xin phép anh mình để viết đôi dòng tâm sự này. Mặc dù không phải anh em ruột, nhưng thấy hoàn cảnh của anh, tôi hết sức đau lòng và mong anh luôn mạnh mẽ vượt lên tất cả, chăm sóc tốt cho con.

Anh tôi là con nhà nông, tính tình hiền lành, chất phác. Sau khi học hết lớp 12, anh dấn thân lên Sài Gòn đi làm, kiếm tền phụ giúp ba mẹ. Nhờ siêng năng, chăm chỉ, anh tìm được việc bán hàng ở một chuỗi nhãn hàng lớn. Cuộc sống dần ổn định tại Sài Gòn thì anh quen bạn gái, cả hai nhanh chóng tiến đến hôn nhân vì “bác sĩ bảo cưới”. Năm ấy, anh chỉ mới 22 tuổi, kinh tế chưa ổn định, chưa sẵn sàng lập gia đình, nhưng vì con, anh đã cố gắng rất nhiều để vợ con có được cuộc sống hạnh phúc. Sau khi chị sinh con, anh đã nổ lực cày cuốc nhiều hơn, anh đăng ký chạy xe ôm công nghệ sau giờ làm tại cửa hàng. Do chi phí sinh hoạt đắt đỏ ở Sài Gòn, vợ anh cũng tranh thủ trở lại làm việc và gửi con ở nhà trẻ. Cuộc sống eo hẹp khiến anh chị nhiều lần cơm không lành, canh không ngọt, nhưng cả hai đều vì con mà cố gắng. Vợ anh vốn là người xinh đẹp và chán ngán cuộc sống thiếu thốn khi ở cùng anh, chị đã có quan hệ ngoài luồng với người đàn ông khác. Đã nhiều lần chị muốn ly hôn để đến với người tình, nhưng cha của chị không cho phép. Ông luôn muốn con gái hàn gắn với con rể. Còn phần anh mình, anh ấy vẫn rất thương vợ, muốn dùng thời gian làm vợ hồi tâm chuyển ý, anh cũng không đồng ý ly hôn vì muốn giữ cho con có gia đình hạnh phúc. Dịch covid ập đến, anh mất việc, cuộc sống thêm chật vật, chị bỏ nhà ra đi chung sống cùng người tình. Một mình anh ở trọ chăm sóc đứa con gái 6 tuổi, anh dè sẻn từng chút để chống chọi qua cơn dịch. Sau khi cha vợ anh qua đời, không còn ai ngăn cản, vợ anh quyết tâm đệ đơn ly hôn, nhường quyền nuôi con cho anh, lúc này lòng anh nguội lạnh, đã đồng ý ly hôn.

Khi dịch vừa ổn, anh bén duyên với nghề bán rau, vừa cho thu nhập tạm ổn, vừa có thể tự chủ thời gian để chăm sóc cô con gái đáng yêu. Anh đã giấu nhẹm mọi người về việc vợ chồng anh đã ly hôn, âm thầm gồng gánh, chăm sóc con gái.

Tôi có dịp lên thành phố, ghé vào phòng trọ của anh để thăm cháu thì mới biết được sự việc, nhìn anh tùy tụy, ngồi khóc rưng rứt thì tôi cảm nhận được thời gian qua, anh đã đau khổ biết nhường nào. Chi phí sinh hoạt đắt đỏ tại Sài Gòn trở thành gánh nặng đè lên đôi vai gầy gò của anh. Từ ngày vợ anh dứt áo ra đi, cô ấy không trở về thăm con lần nào, cũng không hỗ trợ anh về mặt kinh tế để nuôi con. Nhìn đứa trẻ hiểu chuyện, không nhắc đến mẹ, thường phụ ba những lúc rảnh rỗi lòng tôi lại đau thắt lại… Anh là người tốt, có lẽ chưa gặp đúng người, chưa đúng thời điểm, hy vọng tương lai anh sẽ tươi sáng hơn.

Tại sao vợ anh lại có thể ích kỷ và vô trách nhiệm đến thế? Đã là cha, là mẹ thì hãy có trách nhiệm với con mình, đừng mãi sống theo bản năng mà quên đi tình mẫu tử thiêng liêng.

Thanh Tùng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *