1900 6665

GIÁ NHƯ TÔI MẠNH MẼ LÀM MẸ ĐƠN THÂN THÌ KHÔNG PHẢI LY HÔN THẾ NÀY

GIÁ NHƯ TÔI MẠNH MẼ LÀM MẸ ĐƠN THÂN THÌ KHÔNG PHẢI LY HÔN THẾ NÀY

Giá như tôi đủ bản lĩnh thì giờ đây tôi chẳng phải đau khổ. Tôi muốn ly hôn, ly hôn với chồng càng nhanh càng tốt.

Chúng tôi từng là một cặp đôi hạnh phúc mà nhiều người ghen tị. Tôi yêu anh rất nhiều và tôi biết anh cũng vậy. Dù ở cùng một Thành phố nhưng do mỗi đứa một công việc, khiến tình yêu của chúng tôi bị cách trở.

Anh làm trong cơ quan nhà nước, tôi thì làm việc cho công ty tư nhân. Tôi cứ tưởng hạnh phúc sẽ bình dị như thế, tôi vẫn ao ước một ngày được sống cùng nhà với anh. Nhưng chỉ sau 6 tháng đi làm, anh đã gặp gỡ người mới và bắt đầu tìm cách chia tay tôi. Do quá tin tưởng anh và quá tập trung vào công việc, tôi không hề nhận ra rằng anh đã cắm sừng mình. Rồi một ngày anh nói lời chia tay vì anh đã yêu người khác rồi, lời nói ấy như đâm vào trái tim tôi. Tôi đã đồng hành cùng anh hơn 6 năm, anh dễ dàng buông tay tôi đến với cô gái khác. Dù đau đớn, tôi vẫn đồng ý chia tay, lúc ấy, tôi chỉ nghĩ rằng tôi thương anh ấy và mong anh ấy hạnh phúc. Sau khi chia tay tôi 1 tháng, anh ấy dẫn người yêu với về ra mắt gia đình, cô bạn gái mới của anh ấy giàu lắm, chẳng phải như tôi, đang cố gắng bương chải để kiếm sống. Tôi được biết, ba mẹ anh ta rất hài lòng về bạn gái mới của anh, điều đó khiến tôi thực sự tổn thương. Tôi thương anh nhiều lắm, tôi không hiểu tại sao anh lại nhanh chóng từ bỏ tình yêu của chúng tôi. Tôi đau đơn, khóc lóc rất nhiều, nhưng tôi không hề níu kéo anh, tôi biết mình phải giữ cho mình sự tự trọng.

Chẳng bao lâu sau, tôi phát hiện mình có thai, tôi hoang mang khi không chồng mà chửa. Tôi sợ ba mẹ mình sẽ xấu mặt trước họ hàng, làng xóm, tôi sợ sự cười chê của bạn bè, tôi sợ mình không có đủ khả năng để nuôi con, tôi cũng không muốn bỏ đinh sinh linh bé nhỏ này, hơn nữa, lúc đó…tôi vẫn muốn dùng đứa con để anh có thể yêu tôi trở lại. Nhưng suy nghĩ ấy đã sai lầm.

Anh không chối bỏ đứa bé và chấp nhận cưới tôi về làm vợ, nhưng ba mẹ anh không chấp nhận việc ăn cơm trước kẻng, nên thái độ với tôi rất khó coi. Ba mẹ anh không tổ chức lễ cưới, cũng không chấp nhận rước dâu chính thức, chỉ tổ chức lễ ra mắt hai bên gia đình. Việc tôi có thai trước cưới và bị nhà anh đối xử như thế khiến ba mẹ tôi rất đau lòng và mất mặt, nhưng vì tôi và đứa cháu đang trong bụng, ba mẹ tôi vẫn cố gắng vui vẻ.

Sau khi cưới tôi về, anh vẫn tiếp tục qua lại với người tình, ba mẹ chồng tôi vẫn rất quý mến cô gái ấy. Dù tôi và anh sống chung nhà, nhưng anh không đoái hoài gì đến mẹ con tôi. Tôi vẫn tiếp tục đi làm, tự chăm sóc bản thân và kể cả việc tự đi khám thai. Ba mẹ chồng tôi cũng chẳng thèm nhìn đến mặt tôi. Tôi thực sự không ngờ người đàn ông mình từng yêu, người mà mình từng kính trọng lại đối xử với tôi như thế. Biết mình thiệt thòi, nhưng tôi cũng đành gạt nước mắt chấp nhận, hy vọng đứa con chào đời, mọi người sẽ thay đổi cách nhìn về tôi. Đến ngày lâm bồn, chỉ có mẹ ruột là cùng tôi đến bệnh viện, người nhà chồng cũng không đến thăm nôm, chăm sóc. Khi con chào đời, ông bà nội và ba của bé cũng không mảy may thương yêu. Bao nhiêu uất hận, ấm ức khiến tôi òa khóc nức nở. Tôi muốn thoát khỏi cái gia đình đó, tôi không thể sống tủi nhục ở đó thêm nữa.

Khi được 6 tháng tuổi, tôi đã đệ đơn ly hôn với chồng. Giá như trước đây tôi chấp nhận chia tay, tôi không níu kéo. Tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân có khi còn hạnh phúc hơn bây giờ, với mức lương của mình, tôi hoàn toàn đủ khả năng nuôi con kia mà. Giá như ngày đó tôi can đảm chấp nhận thực tại thì có lẽ tôi sẽ không đau khổ nhiều đến vậy. Tôi chấp nhận rời khỏi căn nhà này để họ được toại nguyện. Ông trời có mắt, rồi họ sẽ phải hối hận vì đã chối bỏ tôi, chối bỏ đứa cháu nội của họ. Từ giờ, mẹ con tôi sẽ cố gắng sống thật tốt, không để tâm đến gia đình của người đàn ông tệ bạc kia nữa.

Bảo Tuyết (Thành phố Vinh)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *