1900 6665

ĐỔ VỠ HÔN NHÂN KHI THÀNH CÔNG

ĐỔ VỠ HÔN NHÂN KHI THÀNH CÔNG

Tôi luôn tin rằng chồng rất yêu thương tôi, thấu hiểu cho những hy sinh của tôi cho đến ngày bắt gặp chồng tay trong tay với một cô gái khác.

Thời khắc phát hiện chồng ngoại tình, tôi cảm giác như “trời đất sụp đổ dưới chân”, tôi cứ nghĩ “gái có công, chồng chẳng phụ”, nào ngờ…

Chúng tôi kết hôn khi vừa tốt nghiệp đại học. Chán ngán cảnh làm công ăn lương, vợ chồng chúng tôi lên kế hoạch khởi nghiệp. Trong thời gian chồng tôi học tập, bồi dưỡng khả năng kinh doanh thì tôi vẫn đi làm để gánh vác phần kinh tế gia đình. Sau đó, vợ chồng chúng tôi thành lập một công ty kinh doanh đồ gia dụng. Trong thời gian đầu khởi nghiệp, giờ hành chính tôi đến nơi làm việc, tối về thì phụ chồng sắp xếp công việc kinh doanh. Khi hoạt động kinh doanh khởi sắc và bắt đầu có lời thì tôi xin nghỉ việc để về cùng chồng phát triển sự nghiệp riêng. Thời gian ấy tuy vất vả, nhưng tôi không hề thấy mệt mỏi, chúng tôi vẫn hăng say làm việc để tích góp tài sản. Vợ chồng tôi có kế hoạch mang thai, nhưng do thể trạng, việc mang thai của tôi gặp nhiều khó khăn, nên tôi đã bàn giao toàn bộ công việc cho chồng, cho nhân viên để an tâm dưỡng thai. Sau khi sinh con, tôi dành toàn bộ thời gian để chăm sóc, dạy dỗ con và không can dự đến công việc kinh doanh nữa. Ban đầu, tôi cảm thấy khá hạnh phúc vì mình khá thoải mái, không phải để tâm đến việc bương chải, kiếm tiền, chỉ cần tập trung cho gia đình. Tôi cũng dần chẳng giao tiếp với ai, chẳng chăm chút nhan sắc, cũng không trau dồi kiến thức của bản thân. Đôi khi tự nhận thấy mình đang đi thụt lùi với xã hội, nhưng tôi cứ cho đấy là sự hy sinh xứng đáng vì gia đình.

Công việc của chồng tôi ngày càng bận rộng, nhiều năm qua, anh chẳng còn lãng mạn gì với tôi nữa, có lần tôi dò hỏi thì anh bảo hai người đã già, làm chi những trò vô bổ ấy nữa. Tôi cũng chẳng nghĩ nhiều, tôi chẳng bao giờ nghĩ anh sẽ phản bội người đã đồng hành cùng anh trong quá trình gian khó.

Khoảng nửa năm trước, tôi phát hiện chồng ngoại đi ăn ở nhà hàng cùng một cô gái xinh đẹp, anh ấy còn tặng hoa cho cô gái ấy nữa, những điều này, anh chưa bao giờ làm với tôi. Lúc ấy, trái tim tôi như bị ai bóp nghẹt, nước mắt thì bất giác rơi lã chã. Trở về nhà, tôi đã rất sợ, sợ rằng anh sẽ bỏ rơi tôi. Tôi đã ngoài 40, già nua, xấu xí, không có công việc ổn định thì tôi phải làm sao? Tôi cố kiềm nén nỗi đau trong lòng, giả vờ như chưa biết gì và tìm cách giữ chân chồng. Nhưng mọi cách tôi làm chỉ khiến chồng thêm ghẻ lạnh. Tức nước vỡ bờ, tôi hỏi anh về việc cô “tiểu tam” kia. Lúc này anh cũng chẳng buồn giấu diếm, anh thẳng thừng thú nhận anh không còn tình cảm với tôi, bởi giữa tôi và anh đã không còn chung suy nghĩ, khoảng cách tư duy ngày càng lớn. Anh ta còn so sánh ngoại hình, kỹ năng giao tiếp, sự dịu dàng của tôi với cô tiểu tam kia. Anh còn nói không có mặt mũi dẫn tôi ra ngoài làm việc với đối tác bởi trông tôi không giống phu nhân của Giám đốc. Nếu không có tôi, anh có thể làm được Giám đốc hay không? Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm nghiêm trọng, cô ta có cùng anh trải qua quãng thời gian vất vả không, ai là người đã sinh con cho anh, vun vén gia đình thay anh. Sau đó, chồng vui vẻ rời nhà để sống cùng nhân tình. Tôi đã rơi vào trầm cảm, suốt ngày chỉ giam mình trong nhà, ăn uống điên cuồng vô tội vạ. Sau đó, nhờ em gái động viên, tôi đã tìm đến bác sĩ tâm lý để tháo gỡ nút thắt trong lòng. Tôi thông suốt và quyết định ly hôn. Tôi vẫn còn nhiều thứ lắm, tôi có kinh nghiệm làm việc, tôi sẽ bắt đầu lại mọi thứ, tôi vẫn còn có thể tìm được hạnh phúc khác, hơn nữa, tôi vẫn có tài sản trong khối tài sản chung ấy. Tôi cần được sự tôn trọng và công nhận hơn là sự yêu thương giả dối của chồng.

Cuộc hôn nhân của tôi tan vỡ có lẽ xuất phát từ sự phát triển không đồng bộ giữa vợ và chồng. Khi chồng tôi tiến đến phát triển giá trị của bản thân, mở rộng mối quan hệ xã hội, chăm chút ngoại hình thì tôi lại đi ngược lại với chồng. Điều đó khiến cho chúng tôi dần có một khoảng cách vô hình và rồi dẫn đến việc anh ngoại tình. Bài học mà tôi nhận được quá đắt giá, đánh đổi bằng cả thanh xuân của mình.

Minh Anh (Sài Gòn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *