1900 6665

CHỈ LÀ KHÔNG BƯỚC ĐI CÙNG NHAU, SAO LẠI ĐAU ĐẾN THẾ?

CHỈ LÀ KHÔNG BƯỚC ĐI CÙNG NHAU, SAO LẠI ĐAU ĐẾN THẾ?

Tôi đã nghĩ tình cảm của vợ chồng chúng tôi đã kết thúc từ hôm ra tòa ly hôn, chúng tôi chỉ còn liên quan đến việc chăm sóc cô con gái 5 tuổi, nhưng sau đó, tôi lại trở nên đau lòng, đầu óc trống rỗng.

Chúng tôi không ai ngoại tình, nhưng vì cách biệt về suy nghĩ nên giữa chúng tôi xảy ra mâu thuẫn trầm trọng. Chồng cũng dọn ra khỏi nhà hơn 1 năm nay để sống ly thân. Từ đó đến nay, tôi phụ trách việc chăm sóc và giáo dục con. Trước sự vô tâm của chồng, tôi từng tức giận vô cùng, tôi chỉ mong muốn ly hôn nhanh chóng, để tôi có được cuộc sống tự do. Những lúc đi cà phê cùng đám bạn, tôi từng dõng dạc tuyên bố sau ly hôn sẽ không liên hệ gì đến anh, không muốn gặp lại anh, cũng như tôi thề thốt rằng tôi hết tình cảm với người đàn ông ấy rồi. Thế nhưng tôi lại phản bội lại chính những lời nói của mình.

Trong thời gian làm thủ tục ly hôn, tôi vô cùng bình tĩnh, ngày ra tòa, tôi cũng chẳng buồn, nhưng khi trở về đến nhà, dọn dẹp lại nhà cửa, tinh thần tôi gần như bị sụp đổ. Nhìn những món đồ kỉ niệm thời yêu nhau của hai vợ chồng, đến những món đồ mà hai vợ chồng cùng tằn tiện để sắm trong nhà, tôi bỗng cảm thấy cô đơn lạ thường, tôi cảm thấy mình vừa đánh mất đi một thứ gì đó rất quan trọng. Vừa khóc tôi vừa gom bớt những đồ vật chứa nhiều kỷ niệm cất hết vào thùng các-tông, dán kĩ và đưa vào kho, có lẽ, tôi đang trốn chạy cái cảm giác buồn tủi. Người ta viết và nói rất nhiều về ngày ly hôn, tôi cũng chuẩn bị tâm lý, nhưng cái ngày rời bỏ nhau như thế này, sắp xếp lại cuộc sống mới, từ bỏ một phần cuộc sống cũ, đối với tôi bỗng trở nên khó nhọc.

Chồng cũ vẫn còn giữ liên lạc để trao đổi thông tin về con gái. Thỉnh thoảng, anh sẽ dẫn con bé đi chơi, nhưng tôi sẽ không đi cùng. Nhưng khi con trở về thì hào hứng kể đủ chuyện đã diễn ra trong ngày. Tôi vẫn phải nghe vài chi tiết về chồng cũ, ví như hôm nay râu ba mọc nhiều mà ba chẳng thèm cạo, hình như ba ăn nhiều nên mập hơn, hồi chiều con nghe ba hẹn cô nào đó đi ăn, nói là 7 giờ tối đón cô đó á mẹ… Nghe những điều ấy, lòng tôi khẽ xao động, đã đường ai nấy đi, nhưng sao lòng tôi lại khó chịu đến thế. Anh ta nhanh chóng có người mới vậy sao? Mà trách làm sao được, anh ta giờ là người độc thân kia mà…

Ngày ba chồng mất, tôi đưa con bé về chịu tang ông nội, và chồng cũ cũng dắt người yêu mới về. Khi gặp mặt nhau, lòng tôi có chút khó chịu. Bây giờ, tôi không hối hận về quyết định ly hôn của mình, chúng tôi sẽ không hạnh phúc nếu cứ cố gắng sống với nhau, nhưng để tôi phục hồi sau ly hôn là một quá trình khó khăn. Tôi hiểu rõ, duyên nợ giữa chúng tôi đã hết từ cái hôm ra tòa, chỉ là còn đứa con chung, còn tình cảm hai bên gia đình.

Tôi chúc anh hạnh phúc, tôi và con cũng sẽ hạnh phúc theo cách riêng của mình.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *