1900 6665

KHI LY HÔN TÔI KHÔNG ĐỦ KHẢ NĂNG GIÀNH QUYỀN NUÔI CON

KHI LY HÔN TÔI KHÔNG ĐỦ KHẢ NĂNG GIÀNH QUYỀN NUÔI CON

Tôi đã hối hận vì từ bỏ sự nghiệp để sống nương nhờ vào tiền lương của chòng. Rồi đến ngày ly hôn, tôi không đủ khả năng giành quyền nuôi con.

Trước khi kết hôn với chồng tôi, tôi là một nhân viên kinh doanh, để đạt được doanh số và tạo thêm thu nhập thì tôi phải nỗ lực rất nhiều. Tôi làm việc cho đến tối muộn và hầu như không có nhiều thời gian rảnh, nhưng đổi lại thu nhập của tôi ở mức ổn định. Tuy nhiên sau khi kết hôn và mang thai, chồng có đề xuất tôi nghỉ việc hoặc làm một công việc nhàn hạ hơn để tôi có thể nghỉ ngơi và chăm sóc tốt cho con, anh sẽ là người phụ trách kinh tế chính cho gia đình. Khi nghe anh nói điều ấy tôi vô cùng cảm động, quả thực lúc ấy tôi cũng khá mệt mỏi với việc phải lăn lộn kiếm tiền và cũng muốn có nhiều thời gian chăm sóc gia đình. Tôi đã nghỉ việc để dưỡng thai, sinh con và nuôi con. Khi con được 2 tuổi thì tôi bắt đầu đi làm, tôi quản lý một cửa hàng thời trang nhỏ của người thân bên gia đình chồng. Thu nhập tuy không cao nhưng ổn định, công việc cũng không quá vất vả, tôi có đủ thời gian để chăm sóc cho con.

Ngược lại, chồng tôi là một nhân viên IT tài giỏi, thu nhập thuộc hàng cao. Chồng tôi vẫn giữ đúng lời hứa là người phụ trách kinh tế chính trong gia đình nhưng cuộc sống của vợ chồng tôi cũng không mấy hạnh phúc. Cũng như bao cặp đôi ly hôn khác, chúng tôi buộc phải ly hôn vì những mâu thuẫn diễn ra âm ĩ, kéo dài và ngày càng trầm trọng. Về những lý do ly hôn tôi không tiện chia sẻ và không muốn chia sẻ với người khác, đó vốn là vấn đề riêng của vợ chồng mình lỗi không phải của riêng ai, mình không muốn đem lý do ra mổ xẻ xem ai đúng ai sai để làm gì. Nếu nói không hận chồng thì cũng không đúng, tôi cũng giận nhưng có lẽ ly hôn là cách tốt nhất cho chúng tôi.

Điều chúng tôi tranh cãi nhiều nhất đó là vấn đề con chung. Là cha là mẹ thì không ai muốn rời xa con mình cả, vợ chồng tôi cũng thế. Giờ đây tôi mới thấy ân hận vì ngày xưa đã không nổ lực hơn để tiếp tục công việc của mình. Làm phụ nữ thật khó, để có thể tự chủ về kinh tế ổn định thì phải bươn chải bên ngoài, về nhà còn phải chăm lo cho con cái và công việc nội trợ. Như tôi ngày xưa cảm thấy bản thân bị quá tải rồi nghỉ việc nương nhờ vào chồng thì đến khi biến cố xảy ra, tôi không đủ khả năng để giành quyền nuôi con.

Tòa án đã dựa trên tình hình kinh tế của chúng tôi để đưa ra phán quyết rằng chồng tôi sẽ là người trực tiếp nuôi con, anh ta cũng không yêu cầu được cấp dưỡng. Ngày xa con, lòng tôi đau thắt, tôi giận bản thân mình đã quá nhu nhược mà không biết cố gắng. Tôi cũng nghỉ việc tại cửa hàng thời trang của người quen bên chồng cũ và bắt đầu trở lại vị trí nhân viên bán hàng như trước kia. Sau thời gian ở nhà, nay quay trở lại thị trường lao động tôi có chút khó khăn. Giá như ngày xưa tôi tôi dự liệu được trường hợp này thì tôi sẽ không nghỉ việc. Nếu được chọn lại, tôi sẽ bỏ tiền ra thuê người giúp đỡ trong lúc tôi có con nhỏ, dù có tốn kém nhưng tôi vẫn giữ vững được sự nghiệp của mình. Mọi việc cũng đã trôi qua, tôi không thể quay lại được nữa, việc tôi có thể làm bây giờ là cố gắng thật nhiều để kiếm tiền và giành lại quyền nuôi con.

Phụ nữ à, hãy dự liệu trước những tình huống xấu có thể xảy ra và đưa ra những lựa chọn phù hợp.

Trúc Thanh (Bình Phước)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *