1900 6665

LY THÂN VÌ VỢ GHEN TUÔNG QUÁ MỨC

LY THÂN VÌ VỢ GHEN TUÔNG QUÁ MỨC

“Ớt nào là ớt chẳng cay

Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng”

Khi tôi gặp vợ của mình, tôi thấy mình đã tìm được người phù hợp nhất trong cuộc đời mình. Chúng tôi đều đam mê những điều giống nhau và thấu hiểu lẫn nhau như không ai khác. Từ những lúc đầu tiên, chúng tôi đã có những kỷ niệm đẹp, và tôi tin rằng chúng tôi có thể cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc.

Lúc cả hai đang tìm hiểu, em thường thể hiện sự ghen, nhưng lúc ấy tôi thấy việc đó thật đáng yêu. Tôi nghĩ rằng, có lẽ em quá yêu tôi, sợ đánh mất tôi.

Sau khi em sinh con thì ngoại hình không còn trẻ đẹp như trước nữa, nhưng tình yêu của tôi dành cho em không hề giảm đi. Nhưng em thì tự ti về điều đó, lúc nào cũng có cảm giác bất an. Mỗi ngày, em đều gọi video cho tôi để kiểm tra xem tôi ở đâu, làm gì, với ai. Mỗi ngày đi làm về, em đều mở điện thoại tôi đọc mọi tin nhắn rồi rấm rức khóc với những nội dung thấy khả nghi. Về sau, em còn yêu cầu tôi chia sẻ mật khẩu mạng xã hội để vợ có thể truy cập mọi lúc. Có lần tôi có tiệc mừng cùng đồng nghiệp khi hoàn thành dự án, tôi đã thông báo trước cho vợ, nhưng vợ không hài lòng, bồng con đến buổi tiệc với mong muốn đưa tôi về nhà. Đôi lúc tôi thật khó chịu trước sự kiểm soát của vợ, nhưng vì thương vợ nhạy cảm, lại đang stress do nuôi con nhỏ nên tôi luôn thông cảm và chiều chuộng vợ.

Dần dần, những dấu hiệu của sự ghen tuông bắt đầu dữ dội hơn. Vợ không đồng ý để tôi ra ngoài với bạn bè hoặc thậm chí là đi riêng một mình, vì em sợ rằng tôi có thể gặp gỡ những người khác. Tôi nhắn tin trao đổi công việc với nhân viên nữ của công ty trong nhóm chat của công ty cũng bị em quát tháo. Kể cả tôi nhắn tin hỏi thăm, tán gẫu cùng mấy thằng bạn cũ cũng làm em không hài lòng. Giờ đây, với tôi sự ghen tuông ấy như sợi dây ngày càng xiết chặt tôi, càng lúc càng khiến tôi khó thở.

Có lần, tôi hướng dẫn một em sinh viên thực tập tại công ty, để cảm ơn tôi đã giúp đỡ thì cô sinh viên ấy có tặng tôi một chiếc cà vạt làm kỷ niệm. Tôi có đem về khoe với vợ, cũng kể rõ ngọn ngành để cô ấy không phải ghen tuông. Nhưng cô ấy khóc nức nở, chất vấn tôi cả đêm. Sáng hôm sau, vợ tôi đem chiếc cà vạt ấy đến tìm cô bé sinh viên đó trả lại trước mặt các nhân viên và nói rằng đồ của chồng không cần người khác xen vào. Cô bé sinh viên ấy đã rất hoảng sợ trước cú sốc đầu đời này, mọi người trong công ty thì bàn tán xì xầm về vợ chồng tôi. Điều này khiến tôi khá mất mặt. Sau đó, vợ chồng tôi đã gây nhau một trận to. Mọi người trong công ty cũng khá e dè khi tiếp xúc với tôi, điều nàu khiến tôi khó hòa đồng cùng các đồng nghiệp.

Có lẽ mọi người sẽ nghĩ rằng tôi là người đào hoa nên vợ tôi mới phải giữ tôi chặt đến thế. Nhưng tôi xin thề rằng tôi một lòng chung thủy với vợ. Tôi chưa bao giờ tơ tưởng đến người phụ nữ khác, toàn tâm toàn ý với gia đình.

Đã nhiều lần, tôi nói chuyện với vợ về vấn đề ghen này, mong em tin tưởng tôi. Nhưng em không hề thay đổi. Do đó, sau nhiều suy nghĩ và thảo luận, chúng tôi đã quyết định tạm thời sống ly thân. Điều này không dễ dàng, nhưng nó cho phép chúng tôi cân nhắc lại cuộc sống và tình cảm của mình một cách tỉnh táo hơn. Chúng tôi đã đồng ý dành thời gian để làm việc với nhau và cải thiện mối quan hệ của chúng tôi.

Tôi hiểu rằng mỗi người chúng ta đều có quá khứ và một số vết thương. Nhưng để xây dựng một cuộc sống hạnh phúc, chúng ta cần dũng cảm đối diện và vượt qua những thử thách đó. Tôi vẫn tin tưởng rằng, với sự cống hiến và ý chí từ cả hai bên, chúng tôi có thể vượt qua khó khăn và tái thiết lập tình yêu và sự tin tưởng trong cuộc hôn nhân của mình.

Khải Phong (Bình Thuận)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *