1900 6665

LY HÔN VÌ ÁP LỰC TỪ PHÍA GIA ĐÌNH CHỒNG

LY HÔN VÌ ÁP LỰC TỪ PHÍA GIA ĐÌNH CHỒNG

Hôn nhân không chỉ là chuyện tự nguyện của hai bên nam nữ mà nó còn đòi hỏi sự dung hòa trong văn hóa, ứng xử của hai bên gia đình. Nếu nàng dâu không vừa lòng gia đình chồng, chàng rể không đáp ứng được kì vọng của nhà vợ thì cũng khó lòng mà hạnh phúc.

Ai rồi khi lớn lên đều sẽ phải có một cuộc sống riêng, rời xa vòng tay yêu thương của cha mẹ. Đặc biệt là các chị em phụ nữ, không chỉ rời xa cha mẹ mà còn phải hòa hợp với gia đình mới của chồng. Tôi thật ngưỡng mộ các chị em được gia đình chồng thương yêu, chung sống hòa thuận. Vừa rồi, tôi đã ly hôn chồng vì không tìm được tiếng nói chung với gia đình chồng.

Mẹ tôi qua đời vì bạo bệnh vào năm tôi mới 14 tuổi. Mặc dù được ông bà, ba và anh chị em trong nhà hết mực thương yêu, nhưng tôi vẫn thèm lắm cảm giác được mẹ ôm ấp, vuốt ve. Tôi tự nhủ trong lòng rằng, khi lập gia đình, tôi sẽ chung sống hạnh phúc cùng gia đình chồng. Nhưng cuộc đời không như là mơ.

Chồng tôi là con trai út của một gia đình khá giả, anh khá đẹp trai và rất hiếu thảo. Tôi nhận thấy anh là người tốt và không muốn bỏ lỡ anh. Tôi cũng biết gia đình anh không mấy hài lòng về một đứa con dâu không “môn đăng hậu đối” như tôi. Nhưng tôi nghĩ tôi sẽ dùng tình cảm chân thành để lay chuyển được gia đình chồng và chung sống hòa thuận cùng gia đình chồng.

Có lẽ những va chạm mang tên “mẹ chồng nàng dâu”, “giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng” thì chị em chúng ta đã quá rõ. Mâu thuẫn xảy ra ngày càng trầm trọng khi tôi sinh được cậu con trai kháu khỉnh. Tôi và gia đình chồng thường xuyên tranh cãi về vấn đề chăm sóc, nuôi dưỡng, dạy dỗ con. Tôi cũng biết rằng mọi người thương cháu, nhưng đó là con trai tôi, chẳng lẽ tôi lại làm điều gây hại cho chính đứa con mà mình rứt ruột sinh ra. Chồng tôi cũng thương tôi, nhưng anh cũng không thể bảo vệ được tôi. Anh là còn trai duy nhất của dòng họ, anh lại vô cùng hiếu thảo, anh đã trốn tránh trong cuộc xung đột giữa tôi và gia đình chồng. Sau những buổi làm, anh thường tụ tập bạn bè nhậu nhẹt đến nỗi say bí tỉ rồi mới trở về nhà chứ không phụ tôi chăm sóc, giao dục con. Nếu được chồng thấu hiểu, chia sẻ vào bảo vệ thì tôi sẽ hạnh phúc biết bao. Tôi nghĩ có lẽ mâu thuẫn nào cũng xuất phát từ hai phía, tôi cũng nhận trách nhiệm về phía mình, có lẽ tôi không được dịu dàng, chu đáo như những gì mà ba mẹ chồng mong đợi, tôi không cho rằng chính gia đình chồng là lý do khiến chúng tôi phải ly hôn.

Có lẽ tôi không hợp với chồng mình, càng không hợp với văn hóa của gia đình chồng. Sau hơn 07 năm chung sống, đã nhiều lần cố gắng dung hòa mối quan hệ trong gia đình nhưng không thành, tôi nghĩ ly hôn là cách tốt nhất để giữ lại trong nhau hình ảnh đẹp. Nhiều người cũng khuyên tôi rằng các mâu thuẫn chưa đẩy đến cao trào, tức là tôi đã từ bỏ quá sớm, nếu tôi cố gắng chút nữa thì biết đâu gia đình hạnh phúc vẫn còn đó. Chỉ có người trong cuộc mới thực sự hiểu được hoàn cảnh của chính mình. Là phụ nữ, tôi cũng muốn được sống thẳng tính, chỉ là chưa đủ mạnh mẽ để sống như vậy, chuyện phải khéo léo ứng xử, lấy lòng người khác quá mệt mỏi. Tôi nghĩ tôi đang ly hôn một cách văn minh.

Chau Trang (Cần Thơ)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *